Và đã được xác định và định hướng phát triển trở thành ngành kinh tế mũi nhọn tại Nghị quyết 08, bài hát trên thực tế, sự tham gia của các bên liên quan để du lịch phát triển không đúng như những gì chỉ ra trong Nghị quyết quyết định.
To phát triển du lịch phải có đủ lực lượng, đủ lực, đủ điều kiện Nghiên cứu hoàn thiện công cụ pháp luật trong lĩnh vực du lịch và dành cho du lịch những điều đúng đắn như những gì nó cần phải có. Bộ trưởng Nguyễn Văn Hùng ra ví dụ, trong các lĩnh vực được khuyến khích tư vấn theo hình thức đối tác công tư (PPP) lại không có du lịch. Ông đặt câu hỏi: “Lỗi ở đâu khi đầu tư vào lĩnh vực giảm giá, 10 năm sau mới mang lại hiệu quả, chu kỳ dự án phải 30-50 năm. Như vậy khó khăn thì càng cần phải có khuyến khích nhưng lại không có ”. Chính vì điều đó, Quy hoạch lần này cần phát hiện, chỉ rõ những “điểm nghẽn” của ngành Du lịch để đưa ra ý kiến với Nhà nước tháo gỡ, điều chỉnh luật cho phù hợp.
Bên cạnh đó, cần định vị lại thương hiệu của du lịch Việt Nam trong cách tiếp cận và mối liên hệ với các nước trong khu vực và trên thế giới. Trước hết, cần hệ thống lại toàn bộ các sản phẩm du lịch của Việt Nam đã được xây dựng từ trước đến nay, chỉ rõ các sản phẩm chủ đạo, sản phẩm lẻ, sản phẩm đã được định vị … Quy hoạch xác định dòng sản phẩm chủ đạo trên cơ sở khai thác thế mạnh, tạo thành thương hiệu quốc gia (Du lịch biển, đảo; du lịch văn hóa; du lịch sinh thái; du lịch đô thị) thì những sản phẩm du lịch được rất nhiều tỉnh khai thác hiện nay như du lịch tâm linh, du lịch cộng đồng, du lịch về nguồn… nằm ở đâu, thuộc dòng sản phẩm nào và khai thác sao cho hiệu quả? Cần phải có những đánh giá chuyên sâu về trạng thái sử dụng văn hóa tài nguyên, tự nhiên tài nguyên của Việt Nam hiện nay trong du lịch phát triển. Trong giai đoạn tới, các sản phẩm du lịch phải mang đậm dấu ấn văn hóa, bảo tồn và phát huy các giá trị văn hóa để tạo ra sự khác biệt trong du lịch ở mỗi vùng, miền và với các nước. Từ đó định dạng thương hiệu của du lịch Việt Nam.
Bộ trưởng Nguyễn Văn Hùng cho rằng, việc quảng bá, xúc tiến du lịch của chúng ta hiện nay vẫn còn rất rời rạc, “mạnh ai nấy làm” và chưa tấm ra món. Trong khi đó, nếu có tốt chính sách, nếu biết cách, biết hợp tác chặt chẽ với nhau, thì dù ít người, dù ít tiền cũng có thể nâng cao hiệu quả xúc tiến quảng bá, định dạng thương hiệu của Việt Nam trên thế giới một cách xác định nét hơn.
NGUYỄN ANH