Anh sống trong căn hộ rộng 200m2 cùng bạn gái Cecilia, và chú chó bull Pháp. Liu cho biết, anh kiếm được kha khá từ nghề bán bảo hiểm. Bạn gái anh cũng có thu nhập, nên sống rất thoải mái. Ngoài chi phí sinh hoạt, họ chu cấp một phần cho bố mẹ ở quê, còn lại chi cho các chuyến đi và mua đồ hiệu.
“Tôi cảm thấy không nhất thiết phải có con, chúng tôi không truyền thông theo cách đó. Mỗi lần bố mẹ gọi, chúng tôi thường kết thúc bằng một cuộc tranh cãi. Họ lúc nào cũng hỏi khi nào chúng tôi định có con. But Cecilia and I are there to be life thoải mái mà không cần thiết “Liu nói với Vận may.
Cuộc sống của Liu đang ngày càng phổ biến ở quốc gia có truyền thông đề cao sự hiếu thảo, trong đó sinh ra là một quan trọng nghĩa vụ. Nhưng giờ đây, Liu và bạn gái là một cặp trong ít nhất một nửa cặp đôi chủ cuộc sống “DINK” (thu nhập gấp đôi, không có con) – gấp đôi thu nhập, không sinh con.
Chính thức hệ thống số của nước này từ năm 1980 -2010 cho thấy một số gia đình theo đuổi cuộc sống DINK liên tục tăng trưởng.
Khi Trung Quốc trở nên giàu có hơn và đô thị hóa hơn trong 40 năm qua, những người trẻ cũng học theo lối sống của người dân ở những người phát triển: Ít và sống thử, kể cả không cần kết hợp. Hậu quả là dân số suy giảm nhanh chóng, làm cho các nhà lãnh đạo nước này lo lắng dân số sẽ sớm hóa.
Khoảng 400 triệu người thuộc thế hệ thiên niên kỷ (sinh từ năm 1981 – 1996) ở Trung Quốc được xếp vào nhóm “siêu mua sắm”, với mức độ cực lớn chi tiêu.
Giống như nhiều người cùng tuổi, Liu là độc tôn. “Chúng tôi chi tiền vào những thứ chúng tôi thích, ăn những thứ chúng tôi thích, sống theo cách chúng tôi thích”anh cho biết.
“Bom hẹn giờ”
Từ năm 1979, Chính phủ Trung Quốc áp dụng chính sách 1 con để kìm dân số tăng quá nhanh, nhưng chính sách đó đã quá hiệu quả, khiến người dân chuyển sang tư tưởng về việc sinh nở.
Từ năm 1980, tỷ lệ sinh ở Trung Quốc liên tục giảm, xuống mức kỷ lục: 1,16 trong năm 2021, thuộc hàng thấp nhất thế giới, làm cho Bắc Kinh lo lắng về một cuộc khảo sát dân số.
Chính phủ Trung Quốc khuyến khích người dân đẻ thêm. Tuy nhiên, nhiều người như Liu không đồng ý.
“Đó có thực sự là nghĩa vụ quốc gia của những người trẻ hay không? Tôi tự hào khi Trung Quốc tiến xa như vậy, nhưng tôi sẽ không hy sinh sự thoải mái và hạnh phúc của mình để sinh ra. Rất nhiều bạn cũng thế của tôi cũng nghĩ như vậy “Liu nói.
Bên cạnh đó, sự phát triển kinh tế tạo ra chi phí cho nhà ở, giáo dục cũng như thiết bị trẻ em tăng cao. Chi phí để nuôi một đứa trẻ ở Trung Quốc lên đến 309.000USD năm 2020, trong khi ở Mỹ là 233.000USD, theo báo chí nước này.
Những trường học và việc làm có mức độ cạnh tranh cao tạo ra nhiều phong cách vui vẻ như “theo dõi” và “phản hồi tiến bộ”, nghĩa là xu hướng mà trong đó những người trẻ từ biến lao theo đường cạnh tranh khốc liệt của xã hội. Nhiều người trẻ Trung Quốc cũng từ chối kết hôn, kết hợp tỷ lệ ở nước này xuống mức thấp kỷ lục trong năm 2021, với 7,6 triệu, góp phần và tỷ lệ thấp.
North Kinh time đây đang cố gắng xử lý “bom hẹn giờ” dân số, khi nó đe dọa tăng trưởng kinh tế và ổn định giá trị.
Năm 2018, một giáo sư tại trường đại học danh tiếng của nước này đề xuất đánh giá các loại gia đình “DINK”, tạo một làn sóng chỉ trích mạnh trên mạng xã hội.
Năm lỗi, Bắc Kinh đề ra chính sách 3 con và áp dụng các biện pháp nhằm hạn chế việc phá thai. Các chính quyền địa phương tặng tiền cho những gia đình sinh nhiều con, giảm giá dịch vụ thụ tinh trong ống nghiệm và áp dụng chính sách bán nhà ưu đãi.
Xã hội trên mạng Xiaohongshunhiều ý kiến cho rằng những biện pháp này là “vô tác dụng”.
“Thực tế rất phũ phàng. Tôi không sinh con. Những người ghép đôi không thể cạnh tranh khi xin việc cũng không sinh con. Những người làm việc cũng không muốn xin con. Các chủ lao động thích tuyển người không có con . You are lost money, time, the edge edge if have Con “một người bình luận.
Tỷ lệ sinh của Trung Quốc trong năm nay dự kiến tiếp tục xuống mức mới kỷ lục thấp, với 10 triệu em bé ra đời chưa đầy đủ.
Đối với Liu và nhiều người giống anh, nuôi con “giống một thứ xa xỉ hơn là điều cần thiết”.
Theo Fortune