Năng động tích cực không hề nhỏ khi mạng xã hội có thể biến nhà thành tòa soạn, người phóng viên. Không hề có việc làm sáng, xử lý đáng giá, nhiều thông tin quý giá có ích cho xã hội được mạng xã hội đăng tải.
Bên cạnh đó, mặt tiêu cực của mạng xã hội cũng không hề ít, từ bóc tách tư, nói xấu, bêu riếu cá nhân, đưa tin, không kiểm tra tin… gây hại cho đồng cộng đồng…
Một trong những điểm cực đoan đó là dựa vào giao tiếp trên không gian ảo, người ta tự cho mình quyền làm quan, kết tội, người khác kết luận khi chưa đủ bằng chứng nhận. Tự do cho phép mình kiểm tra, dập dập lỗi của người khác một cách hết sức mạnh, độc hại….
Câu chuyện về người đàn bà ngoại tình bị kết tội, Đức Giê-hô-va nói với đám đông: “Ai trong số người đóng tội, thì cứ lấy đá trước đi”, kết quả là lần lượt từ người lớn đến tuổi. lớp trẻ hơn cứ dần dần bỏ đi, chỉ còn lại đàn bà. Đức Giê-hô-va nói lại: “Chị này, họ đâu cả rồi? Không ai lên án chị sao… Tôi cũng vậy, tôi không lên án chị… ”.
Chuyện này cứ chiếu vào tôi khi sáng ra chỗ làm, mọi người thấy mọi người đầu bàn tán phát phát ngôn gây bão vì chuyện bão của cô biên tập viên VTV. Các hội nhóm chia sẻ, mọi người thi nhau tung ra những lời chỉ trích nặng nề về mấy dòng trạng thái cô ấy trót đăng lên.
Suy cho cùng, với trải nghiệm của cá nhân, thì cả công việc theo dõi đều thấy cơn bão thử thách mới của cô gái này. Cảm giác chinh phục thành công, cô ấy không đủ tỉnh táo để lựa chọn phương thức truyền tải phù hợp ở thời điểm này.
Cô không hề nghĩ rằng mình đăng ký lúc phấn khích sẽ có kẻ vồ lấy, chia sẻ cho đội ngũ chuyên gia cầm nắm soi chân người khác một cách sung sướng. Đội hình này sẽ bám chặt lấy, thăn thắt lưng buộc đủ thứ để chĩa ra khỏi bàn phím, chĩa mũi nhọn tấn công, xâu xé cô.
Không có ít “bồ tát mạng” nhân danh sách thứ tốt để tấn công cô phát thanh viên một cách bỉ ổi và xấu xa. Cảm giác bức xúc với những cảm xúc ẩn ức, không thỏa mãn trong cuộc sống của họ của nhân viên này có chụp ảnh lên cô phát thanh trước khi nói lời “miễn phí”.
Đúng là: “Xảy chân đỡ bằng sủi cảo. Xảy ra thì biết làm sao bây giờ? ‘”
Cô nhận sai rồi sửa sai ngay, nhưng không kịp với đội thợ săn người hung hãn, họ không nhìn thấy sự góp mặt của cô, sự việc cần thị, sai sửa của cô, mà cô cứ hăng hái hái công bằng ngôn từ độc ác. . “Nói câu máu”, ngôn ngữ không có ánh sáng mà sắc hơn dao, có thể cắt đứt nghiệp vụ, thậm chí có thể giết chết cả mạng người.
BTV Quỳnh Hoa (VTV) lên tiếng xin lỗi sau những “từ ngữ không phù hợp” liên quan bão Noru.
Tôi không có mối quan hệ nào với cô ấy biên tập viên nhưng quan điểm cá nhân là dòng trạng thái của cô ấy không gây hại cho xã hội, hay gây xấu ứng dụng tới cộng đồng một cách quá mức. Bằng chứng là cô lập tức sửa lại câu nói hớ, không thử nghiệm hay phản ứng thái quá với các trích dẫn chỉ. Trong khi không ít người lao vào công kích cô như đòn thù, châm mai, châm, cay yêu hơn dì ghẻ con chồng. Đó là ác độc trong văn hóa xử lý giữa con người với con người.
Cái cần lên tiếng về bất công, chèn ép, cửa quyền, tham chiến, hành động, đánh bại học đường, gia đình… thì có người lại im tiếng, tái hiện lại đầu thần xám xịt. Còn với cô gái trẻ chỉ có dòng trạng thái chưa chuẩn, thì áp lực vào mà ép người, tạo áp lực cho cả người liên quan…, để có nguy cơ kết thúc nghiệp vụ của cả một người. Thử hỏi nhân danh điều tốt đẹp là thương cho khúc ruột miền Trung gặp bão mà không có động cụ thể, thay vào đó là chỉ trích, thậm chí là hạ tầng cả người theo dõi bão theo dõi có điều kiện cần thiết.
Cá nhân nếu không làm gì thì hoàn toàn có thể im lặng, tập trung hoàn thiện thân, phấn đấu xây dựng bản thân, hiến hiến cho xã hội, “ngậm máu người thì mình tắm rửa sạch sẽ trước”.
Xây dựng văn bản hóa sử dụng mạng xã hội không hề là việc dễ dàng, nhưng thiết bị nghĩ cũng cần phải có chế độ, chế độ tài nguyên với bình luận tiêu cực, ác ý mang lại các hệ thống xấu cho cá nhân. Nếu không có vòng kim cô cho ngôn ngữ luận thì ai cũng có thể có ngày trở thành nhân của hành vi bạo hành, bắt trên mạng. Có học sinh tìm đến cái chết để giải thoát áp lực khi mạng xã hội hoạt động.
Trước khi có chế độ tài chính, cần có nhiều bài viết định hướng, xây dựng văn bản hóa sử dụng mạng xã hội, thông tin cá nhân, chuyện riêng tư…, không thể trở thành mồi nhậu cho đội ngũ kền kền trên mạng. Đội ngũ quản lý sơ đồ chỉ do ai đó làm việc để nhảy vào xâu chuỗi. Có tiếng nói, sức ảnh hưởng trong xã hội cần cân nhắc trước khi phát ngôn ngữ của mình, tự bảo vệ mình thay vì sơ lược là rất dễ trở thành nạn nhân bị vây trên mạng không còn lối thoát.